Hạnh phúc là gì ?Hạnh phúc là một trạng thái cảm xúc của con người khi được thỏa mãn một nhu cầu nào đó mang tính trừu tượng. Hạnh phúc là một cảm xúc bậc cao. Ở con người, nó mang tính nhân bản sâu sắc và thường chịu tác động của lý trí.[1] Hạnh phúc gắn liền với quan niệm về niềm vui trong cuộc sống.[2] Tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài
Nội dung bài viết:
1. Hạnh phúc là gì?
Khi đặt câu hỏi hạnh phúc là gì với một ai đó, câu trả lời thường là những điều đơn giản và những niềm vui họ nhận được trong cuộc sống. Gần như mọi người thường cho hạnh phúc và vui vẻ là cùng một khái niệm.
Thế nhưng hạnh phúc không phải là sự vui vẻ nhất thời do một yếu tố ngẫu nhiên nào đó trong cuộc sống tạo nên. Hạnh phúc có ý nghĩa to lớn đối với cuộc sống và mang tính lâu dài. Hạnh phúc không phải chỉ là những niềm vui nhất thời.
Hạnh phúc là cảm giác đạt được sau một quá trình không ngừng tích lũy. Hạnh phúc không dễ gì xuất hiện mà chỉ có được sau một khoảng thời gian dài làm việc chăm chỉ dưới sự dẫn dắt của lý tưởng hay mục tiêu. Đó là niềm hạnh phúc liên tục và to lớn, có ý nghĩa quan trọng trong cuộc đời.
Tất cả các hình thức giải trí không đủ để tạo thành hạnh phúc thật sự. Những hoạt động đòi hỏi sự chăm chỉ, sáng tạo và đổi mới mới có thể mang lại hạnh phúc liên tục và sâu sắc cho con người.
Mặt khác, nhiều điều hạnh phúc thường gắn liền với nỗi đau. Có thể thấy, hạnh phúc là sự thỏa mãn hay vui sướng từ sâu bên trong mà con người cảm nhận được khi thực hiện được những mục tiêu sống quan trọng đã định sẵn trong đời sống xã hội.
Hạnh phúc là một nguyên tắc đạo đức phổ quát để đối xử tốt với bản thân và người khác. Ý nghĩa giá trị của nó không đề cập đến ý định cá nhân mà đề cập đến quá trình thực hiện những ý định này và kết quả.
2. Những quan niệm về hạnh phúc
Quan niệm về hạnh phúc là một điều quan trọng và là biểu hiện cụ thể của quan điểm sống, giá trị sống. Hạnh phúc không phải là sự thỏa mãn và vui thích nhất thời do một yếu tố ngẫu nhiên nào đó.
Mọi giá trị đều liên quan đến mối quan hệ giữa nhu cầu của chủ thể và sự thỏa mãn của đối tượng. Hạnh phúc được cân nhắc bởi mục tiêu và lý tưởng sống, được con người đánh giá dựa trên sự hiểu biết của bản thân về ý nghĩa của cuộc sống.
Đồng thời, hạnh phúc còn dựa trên quá trình sống và điều kiện sống. Hạnh phúc là một trải nghiệm tâm lý chủ quan và phủ nhận tính khách quan của hạnh phúc. Tuy nhiên, hạnh phúc không phụ thuộc vào ý muốn chủ quan của con người, việc thực hiện mục đích sống là tiêu chí khách quan của hạnh phúc.
2.1. Hạnh phúc nằm ở đâu trong thuyết phân cấp Maslow
Hạnh phúc liên quan đến việc nhu cầu tồn tại và phát triển của con người có được thỏa mãn hay không. Nhu cầu của con người là một quá trình giảm dần từ mức độ thấp đến mức độ cao và các loại hạnh phúc sẽ tương ứng với các mức độ nhu cầu.
Theo lý thuyết phân cấp nhu cầu của Maslow, nhu cầu của con người từ thấp đến cao có nhu cầu sinh lý, nhu cầu an toàn, nhu cầu thuộc về và yêu thương, nhu cầu về lòng tự trọng, nhu cầu nhận thức và hiểu biết, nhu cầu thẩm mỹ và nhu cầu nhận thức bản thân. Mặc dù các nhu cầu này được mở rộng và chồng chéo lên nhau, nhưng nội dung của chúng có thể được chia một cách đại khái thành ba cấp độ: nhu cầu sinh lý, nhu cầu xã hội và nhu cầu tinh thần.
Nhu cầu sinh lý là nhu cầu vật chất cơ bản nhất để duy trì sự tồn tại của con người Nhu cầu vật chất để đáp ứng các mong muốn vật chất như cơm ăn, áo mặc, nhà ở, phương tiện đi lại là nhu cầu cơ bản của con người, là hạnh phúc về đời sống vật chất.
Đặc điểm nổi bật của nó là giàu có, quần áo và thức ăn đầy đủ, sức khỏe và tuổi thọ, ..Nhu cầu an toàn, thuộc về tình yêu, lòng tự trọng và hiểu biết là những nhu cầu trung gian. Những nhu cầu này để đáp ứng các mối quan hệ giữa các cá nhân là hạnh phúc của cuộc sống xã hội.
Các nhu cầu về nhận thức, thẩm mỹ, nhận thức bản thân là những nhu cầu cao cấp. Thỏa mãn nhu cầu đạo đức và học thuật là một hạnh phúc về đời sống tinh thần, được thể hiện rõ nét ở văn nói, phát minh, sáng tạo, tinh thần cao đẹp.
Nói một cách tổng quát, mức độ hạnh phúc đáp ứng nhu cầu cấp thấp mạnh hơn mức độ hạnh phúc đáp ứng nhu cầu cấp cao. Các nhu cầu cấp độ cao là kết quả của việc thỏa mãn tương đối các nhu cầu cấp độ thấp.
Như Marx đã nói, con người trước hết phải giải quyết các vấn đề về ăn, uống, nhà ở, quần áo rồi mới có thể tham gia vào các hoạt động như chính trị, khoa học, nghệ thuật, triết học và tôn giáo. Tất nhiên, trong khi một số người có lý tưởng cao cả tương đối thỏa mãn những nhu cầu ở mức độ thấp, thì điều đó không ngăn cản họ theo đuổi và tận hưởng hạnh phúc ở mức độ cao.
2.2. Hạnh phúc của mỗi người
Thực chất trên lý thuyết và những giải thích từ các nhà tư tưởng, hạnh phúc có thể là những khái niệm trừu tượng khó hiểu và không thể nào nắm bắt được. Tuy nhiên đối với mỗi người, hạnh phúc không giống nhau và họ có quyền để mưu cầu hạnh phúc theo cách riêng của mình miễn là không vi phạm các chuẩn mực đạo đức xã hội, pháp luật.
Không một ai có quyền phải bắt bạn có khái niệm hạnh phúc giống họ bởi mỗi một cá nhân có những suy nghĩ, nhận thức khác nhau. Môi trường và điều kiện không giống nhau dẫn đến những nhận định hoàn toàn khác nhau về hạnh phúc. Hạnh phúc ngắn hạn hay dài hạn hay mãi mãi chủ yếu là do bạn tạo nên nhờ vào khả năng hòa hợp, biết khống chế cảm xúc, biết cho đi, biết cảm thông và đồng cảm…
Khi bạn đã có được hạnh phúc bởi chính những hành động hàng ngày, bạn cũng sẽ dễ dàng lan tỏa hạnh phúc đến cho mọi người xung quanh. Những giá trị bạn tạo ra hàng ngày sẽ giúp cho hạnh phúc của bạn ngày càng thăng hoa và lâu dài hơn.
Hạnh phúc có đôi khi chỉ là một hành động nhỏ nhưng được duy trì, được tiếp nối và mang đến giá trị lợi ích cho một cá thể, tập thể và xã hội. Hình ảnh những chiến sĩ đang gồng mình chống dịch hiện nay cũng đủ khiến cho chúng ta cảm thấy ấm lòng và hạnh phúc.
Họ dùng hạnh phúc nhỏ của bản thân để đổi lấy hạnh phúc lớn lao hơn, trường kỳ hơn. Họ chấp nhận rời xa gia đình, người thân để xông pha vào tuyến đầu chống dịch. Bên cạnh đó còn là những câu chuyện thắm đượm tình người, chỉ nghe thôi đã cảm thấy hương vị và màu sắc của hạnh phúc.
Hạnh phúc là gì? Không quá cầu kỳ, không quá hoa mỹ, hạnh phúc chính là những điều dễ thương xảy ra hàng ngày, là những giá trị về vật chất và tinh thần mà chúng ta đã tạo dựng nên. Rồi khi ai đó hỏi bạn có hạnh phúc không, hạnh phúc của bạn là gì thì nụ cười rạng rỡ của bạn đã thay cho câu trả lời rồi đó.
Tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài
Có một phú ông vô cùng giàu có. Hễ thứ gì có thể dùng tiền mua được là ông mua về để hưởng thụ. Tuy nhiên, bản thân ông lại cảm thấy không vui, không hề hạnh phúc.
Một hôm, ông ta nảy ra một ý tưởng kỳ quặc, đem tất cả những đồ vật quý giá, vàng bạc, châu báu cho vào một cái bao lớn rồi đi chu du. Ông ta quyết định chỉ cần ai có thể nói cho ông làm thế nào để hạnh phúc thì ông sẽ tặng cả bao của cải cho người đó.
Ông ta đi đến đâu cũng tìm và hỏi, rồi đến một ngôi làng có một người nông dân nói với ông rằng nên đi gặp một vị Đại sư, nếu như Đại sư cũng không có cách nào thì dù có đi khắp chân trời góc bể cũng không ai có thể giúp ông được.
Cuối cùng cũng tìm gặp được vị Đại sư đang ngồi thiền, ông ta vui mừng khôn xiết nói với Đại sư: “Tôi chỉ có một mục đích, tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài”.
Lúc ấy trời đã tối, màn đêm sắp buông xuống, vị Đại sư nhân lúc ấy liền tóm lấy cái túi chạy đi. Phú ông sợ quá, vừa khóc vừa gọi đuổi theo: “Tôi bị lừa rồi, tâm huyết của cả đời tôi”.
Sau đó vị Đại sư đã quay lại, trả cái bao lại cho phú ông. Phú ông vừa nhìn thấy cái bao tưởng đã mất quay về thì lập tức ôm nó vào lòng mà nói: “Tốt quá rồi!”. Vị Đại sư điềm tĩnh đứng trước mặt ông ta hỏi: “Ông cảm thấy thế nào? Có hạnh phúc không?” – “Hạnh phúc! Tôi cảm thấy mình quá hạnh phúc rồi!”.
Lúc này, vị Đại sư cười và nói: “Đây cũng không phải là phương pháp gì đặc biệt, chỉ là con người đối với tất cả những thứ mình có đều cho rằng sự tồn tại của nó là đương nhiên cho nên không cảm thấy hạnh phúc, cái mà ông thiếu chính là một cơ hội mất đi. Ông đã biết thứ mình đang có quan trọng thế nào chưa? Kỳ thực cái bao ông đang ôm trong lòng với cái bao trước đó là một, bây giờ ông có còn muốn đem tặng nó cho tôi nữa không?”.
Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ về nó, nhưng khi có được rồi thì lại dễ dàng coi nhẹ, thậm chí nhìn mà không thấy nó?
Có không giữ , mất đừng tìm .