Tôi đã cứu chữa cuộc hôn nhân của mình như thế nào?

Tôi đã cứu chữa cuộc hôn nhân của mình như thế nào? (Một câu chuyện đặc biệt để đọc ngày 28/6- Ngày Gia Đình Việt Nam)

Tôi đã cứu chữa cuộc hôn nhân của mình như thế nào?

Tôi viết bài này thay lời cảm ơn anh Tú. Những lời khuyên của anh đã giúp tôi cứu chữa lại cuộc hôn nhân của mình dù trước đó, tôi đã làm hỏng nó một cách tệ hại.

Bắt đầu từ khi nào tôi cũng không biết nữa, tôi say nắng cô đồng nghiệp của mình. Công việc nhiều áp lực doanh thu khiến chúng tôi hay ở lại làm muộn với nhau. Cùng nhau nỗ lực gánh team. Cùng nhau nói xấu sếp. Cùng nhau nghĩ cách làm việc hiệu quả hơn. Cùng nhau đi gặp khách hàng. Gần 12 tiếng mỗi ngày chúng tôi ở bên nhau, chiến đấu cùng nhau khiến tôi và cô ấy say nắng nhau lúc nào không biết. Và chúng tôi đã đi quá giới hạn của 2 đồng nghiệp với nhau. Công việc khi có tình cảm lại càng trở nên thăng hoa. Chúng tôi đánh đâu thắng đấy. Thu nhập cũng cứ thế mà tăng. Cứ tưởng như chúng tôi sinh ra là để dành cho nhau vậy. Nếu như cô ấy không lỡ dính bầu mà không biết là của tôi hay của chồng cô ấy. Lúc này thì chúng tôi thật sự tá hoả. Cô ấy muốn kết thúc mối tình tội lỗi này. Và tôi cũng vậy. Tôi đưa cô ấy đi phá thai. Chồng cô ấy không hề hay biết gì. Nhưng vợ tôi thì phát hiện ra sau khi tôi và cô đồng nghiệp chia tay được 3 tháng. Vì một tin nhắn quên xoá lâu rồi. Một tin nhắn không quá rõ ràng nhưng đồng nghiệp thì khó mà nhắn nhau được như vậy. Vợ tôi yêu cầu ly hôn. Tôi thực sự hoảng sợ. Tôi đã inbox cho anh Chánh Văn cầu cứu vì tôi biết vợ tôi thường xuyên đọc FB này của anh Chánh Văn. Lúc inbox tôi cũng không mong gì anh Chánh trả lời. Nhưng rồi anh cũng reply và có hẹn tôi ngồi cafe một buổi ngay gần cơ quan anh ấy. Tôi biết ơn anh vì anh đã chịu ngồi lắng nghe một gã đàn ông đang sụp đổ chia sẻ. Xin lỗi anh Tú vì hôm ấy em đã khóc.

Tôi đã cứu chữa cuộc hôn nhân của mình như thế nào?
Tôi đã cứu chữa cuộc hôn nhân của mình như thế nào?

Tôi bắt đầu công cuộc mà anh Tú đã chỉ tôi. Bắt đầu là việc xin chuyển công tác. Dù cô đồng nghiệp của tôi cũng đã chuyển sang team khác vì chúng tôi muốn tránh mặt nhau. Nhưng tôi vẫn dứt khỏi công ty cũ. Tôi tin vào khả năng của mình dù đi đâu cũng sẽ kiếm được việc. Và thứ quan trọng nhất của tôi lúc này là cuộc hôn nhân. Tôi cần phải giải cứu cuộc hôn nhân của mình. Tôi xin vợ hãy để tôi có cơ hội sửa đổi. Tôi cam kết, nếu sau 1 năm vợ tôi vẫn không chấp nhận thì tôi sẽ ra đi. Tôi cũng cam kết không tranh quyền nuôi con hay bất cứ tài sản gì. Vì thứ quan trọng nhất là hôn nhân. Khi hôn nhân mất đi rồi thì mọi thứ giữ lại cũng vô nghĩa.

Anh Tú bảo tôi rằng:

Thứ giá trị nhất trong một cuộc hôn nhân không phải là cảm xúc yêu mà là lòng tin và hy vọng. Chừng nào vợ em còn tin em, còn hy vọng vào em thì chừng đó em còn cứu vãn được cuộc hôn nhân của mình. Và tôi đã xây dựng lại lòng tin nơi vợ mình. Tôi để giữa hai vợ chồng không còn bất cứ một bí mật nào nữa. Tôi thật lòng hết mức có thể tất cả mọi thứ trước vợ. Tôi cũng không lấp liếm đi tội lỗi của mình. Không bao biện. Không lý do. Không đổ lỗi. Tôi xin lỗi vợ bằng tất cả sự chân thành của mình. Không cầu mong tha thứ. Chỉ cầu mong thời gian giúp vợ nguôi quên, dù chỉ là quên đi một chút cũng được. Tôi gạt đi những lý lẽ vợ tôi đưa ra như: Chắc tại em không chia sẻ được với anh. Tôi đáp: Là anh sai khi đã tìm nơi khác để chia sẻ. Tôi luôn khẳng định với vợ trong câu chuyện này tôi mới là người có lỗi. Tôi cũng không lấy con cái ra để cầu xin sự quay lại. Con cái hay cha mẹ hai bên chẳng phải là thứ để tôi lôi vào trong câu chuyện này. Tôi muốn đây chỉ là chuyện giữa hai vợ chồng với nhau. Chỉ duy nhất tôi bảo vợ: Em có thể nhắn tin cho anh Tú, anh cũng đã tâm sự với anh ấy vì anh mong muốn hàn gắn lại cuộc hôn nhân này. Vợ tôi hình như cũng đã nhắn tin cho anh Tú nhưng tôi không hỏi.

Trong suốt 3 tháng đầu tiên quả thật là địa ngục với tôi. Nhưng tôi nghe lời anh Tú, không được buông thả. Tôi cố gắng làm việc thật tốt. Luôn chỉn chủ. Luôn chăm sóc gia đình bằng sự hy vọng hôn nhân hồi sinh. Tôi cũng đặt vé đi du lịch cho vợ. Chỉ vợ đi thôi. Tôi muốn cô ấy đi cho khuây khoả. Mặc dù vợ tôi cuối cùng không đi nhưng cô ấy cũng đã có 1 tuần về bên ngoại để nghỉ ngơi. Trong suốt tuần ấy, mỗi ngày tôi vẫn qua nhà mẹ vợ ăn cơm cùng rồi xin phép mẹ vợ cho vợ ở lại bên đó còn mình về nhà chăm con. Có lẽ mẹ vợ tôi cũng nhận ra nên mẹ có tác động tích cực đến vợ tôi rất nhiều.

Tháng thứ 6, vợ tôi đã chịu đi du lịch cùng tôi và bố mẹ 2 bên. Một chuyến du lịch đại gia đình giúp vợ tôi đỡ khó xử. 6 tháng, hai vợ chồng tôi ngủ riêng. Đến khi đi du lịch cùng đại gia đình chúng tôi mới ngủ chung. Đêm đầu tiên ấy, say say một chút với rượu vang, chúng tôi đã ôm nhau ngủ.

Và sau 6 tháng, vợ tôi đã mềm lòng. Giờ, dù mọi thứ đã êm êm, vợ chồng chúng tôi đã hạnh phúc trở lại nhưng vết thương cũ thi thoảng vẫn “gây ngứa” với vợ tôi. Những lúc như thế, tuỳ tình hình, có khi hài hước, có khi nghiêm khắc lại có khi cần rất nhiều chân thành, tôi xoa dịu lại vợ. Tôi biết, hôn nhân của chúng tôi đã vĩnh viễn có 1 vết sẹo như thế. Không bao giờ xoá đi được. Nhưng tôi tin rằng một khi tôi còn nỗ lực thì vợ tôi còn ở lại. Anh Tú bảo tôi: Vấn đề quan trọng nhất là vợ em còn yêu em, còn mong muốn giữ lại cuộc hôn nhân này. Tất cả những gì em làm chỉ để vợ em thấy mình cần phải cân nhắc mà thôi.

Tôi viết ra câu chuyện này hy vọng mọi người có thể trân quý cuộc hôn nhân của mình hơn. Hôm trước tôi đọc được một số liệu thế này: 23% nam giới và 19% phụ nữ từng lừa dối bạn đời. Nhưng 70% các cặp vợ chồng sẽ trở về bên nhau. Tôi thành thật chúc mọi người không thuộc 23% nam giới và 19% nữ giới từng lừa dối bạn đời. Và lỡ có, xin hãy nằm trong 70% trở về bên nhau.

Hộp đen kí ức:

Mỗi câu chuyện là một đoạn đời mà họ- người đã gửi tâm sự cho tôi, đã trải qua. Họ chỉ mong được giải toả và nếu có thể, trong số 170K bạn đọc đang theo dõi FB này của tôi có thể giúp họ giải pháp hoặc có vài lời chia sẻ, động viên hay kể cả phân tích cho họ. Tôi chấp bút viết lại từ những dòng tâm sự lộn xộn ấy để bạn đọc dễ tiếp nhận câu chuyện hơn. Bên cạnh những lời khuyên từ các comment, tôi luôn inbox riêng cho họ hoặc chỉ đơn giản là gửi lại họ đường link bài viết để họ có thể đọc được hết những comment của mọi người. Xin hãy tôn trọng nhau trong mỗi comment dù có thể bài viết khiến bạn bức xúc, phẫn nộ. Các bạn có thể gửi vào inbox của tôi câu chuyện của các bạn. Yên tâm, tôi sẽ giữ kín mọi thông tin liên quan đến bạn. Và sẽ chỉ đăng khi bạn cho phép. Hãy coi 20h mỗi tối, FB này là một hốc cây để bạn có thể hét vào nó tất cả những điều bạn đang giấu trong lòng. 20h mỗi tối, xin hãy gọi tôi là HỐC CÂY XẢ của bạn.

Nguồn : Hoàng Anh Tú

Sponsored Links:

'
'