Tâm sự với người lạ – Thơ tình – Còn mãi thương yêu
Người lạ à… có bao giờ em thấy sợ tuổi tác hay không
Khi tháng năm qua những đường cong trên người em sẽ dần dần biến mất
Khi những nếp nhăn như vết chân chim cứ in hằn lên khoé mắt
Khi sức khoẻ vơi dần để những bệnh tật không ngờ lại ập đến triền miên.
Người lạ à… ai rồi cũng qua cái tuổi hoa niên
Và nét thanh Xuân cũng chỉ còn là những tấm hình đang ngủ yên trong điện thoại
Dù vẫn biết chẳng ai trên đời giữ được mình trẻ mãi
Liệu em có chạnh buồn khi phải nghĩ đến tuổi tác không em?
Người lạ à… năm tháng qua rồi em có sợ cô độc tủi buồn trong bóng tối đêm đen
Sợ ông bà mất đi còn mẹ cha sẽ già và bạn bè thân quen cứ dần xa mãi mãi
Bởi ai cũng lắm nỗi lo riêng nên hiếm khi được cùng nhau chuyện trò thoải mái
Liệu em có khắc khoải nhói lòng khi nghĩ về chuyện tuổi tác hay không?
Người lạ à… rồi thời gian cứ phai màu như vạt nắng bên sông
Để tâm hồn em sẽ gầy ruộc đi như nhánh cải ngồng cuối vụ
Bởi những áp lực cơm áo gạo tiền cùng muôn chuyện không hay cứ ùa về như mưa lũ
Mà em chẳng biết làm gì để thoát khỏi đám hỗn độn, rối bời như một mớ bòng bong.
Người lạ à… anh thì chẳng sợ gì những vất vả thăng trầm hay sóng gió, long đong
Anh chỉ sợ phải tận hưởng niềm vui một mình trong những tháng năm dài côi cút
Giống như một quốc vương sống trong nhung lụa vàng son mà chẳng có một hoàng hậu kề vai sánh bước
Thì dẫu có sung sướng đến thế nào cũng không thể gọi là hạnh phúc được em ơi.
Người lạ à… anh chẳng thể chọn bừa một người để kết chung đôi
Bởi nếu không yêu sẽ mắc tội với tâm hồn và cuộc đời mình lắm đấy
Nên anh sẽ tiếp tục đợi chờ một ngày để được em tìm thấy
Lúc đó đôi mình dẫu có già vẫn nhóm lửa tim nồng thắp cháy một tình yêu.
Người lạ à… thế gian này đàn ông thực ra rất là nhiều
Nhưng kẻ thực sự yêu thương em chỉ có anh – một người duy nhất
Nên hãy đến nhanh lên kẻo không rồi lạc mất
Lại tự rót vào lòng những giọt sầu chất ngất cả đêm Đông.
FB: Đỗ Huy Yến