THÓI QUEN ĐÀN BÀ
Đàn bà sống bằng quá khứ, đàn ông sống bằng tương lai, nên chớ nói đàn ông là kẻ bạc tình. Đàn ông rất ít người sống với những kỷ niệm xưa như đàn bà, trừ phi là một quãng đời cực kỳ sâu đậm.
Đàn ông quay về những người cũ, chẳng phải lúc nào cũng do tình nghĩa mà đa phần là do bản chất chứ mối tình xưa ấy có khi trong lòng đã chết quách từ lâu.
Đàn bà đi ngang góc phố cũ, thoáng mùi hương xưa cũng run rẩy, rồi quá khứ ùa về, những rung động rất thật!
Đàn bà có những thói quen kỳ lạ: Nếu cô ấy có đôi giày màu tím, cô ấy sẽ đi tìm mua chiếc túi màu tím, thắt lưng màu tím, khăn quàng cổ màu tím. Nếu cô ấy có bộ chén bằng sứ trắng thì cô ấy đi mua cho được bộ đĩa, tô, thố, chén nước chấm bằng sứ trắng cho trọn bộ. Những ấn tượng đầu tiên vô tình trở thành tiêu chuẩn cho những duyên phận đến sau.
Nếu lấy được nhau thì 20 năm sau dù con cái đùm đề, dù tiền tiền bạc bạc thì anh vẫn phải như xưa, nếu không được như ban đầu thì cô ấy cho rằng anh đã thay lòng đổi dạ!
Ở đàn bà ít người có được sự quân bình, hoặc lý trí quá hoặc tình cảm quá. Nhiều người sợ sự thay đổi và bám chặt vào tình yêu như bám chặt vào một thói quen cố hữu, thế nên, đa phần đàn ông hư là do sự vị tha không đáng có của đàn bà.
Đàn bà ngàn đời yêu bằng tai và cho rằng thói quen càm ràm vào tai đức ông chồng ngày này qua ngày khác là quá đủ cho một sự trừng phạt. Vì thế, ông chồng dù phòng nhì, phòng ba bên ngoài nhưng về nhà lời ngon, tiếng ngọt dụ dỗ là nhiều bà vợ mủi lòng, tha thứ.
Nếu đàn bà nào cũng có quan điểm và lý trí vững mạnh, chính các bà sẽ làm giảm các vi phạm về chế độ hôn nhân một vợ một chồng trước khi các cơ quan, đoàn thể, chính quyền ra tay!
Đàn ông tìm sự mới lạ, đàn bà tìm thói quen.
Đa phần đàn bà ngại sự thay đổi và sống cho dư luận.
Đàn ông đã quyết ngoại tình thì trước sau gì cũng sẽ dối gian. Đàn bà thò chân xuống rồi lại rụt chân lên. Đàn bà sợ cô độc, sợ đi ngược lại đám đông, sợ những nỗi sợ không tên, suy đi rồi lại ngẫm lại trước khi dẫm chân vào bùn.
Đàn bà lắm khi lại tự giết mình vì thói quen cũ, nhất là khi bước vào hôn nhân với những suy nghĩ ngây thơ về hạnh phúc.
Trong một cuộc trà dư tửu hậu, một anh bạn khá thân đã bộc bạch với tôi rằng anh sợ nhất buổi chiều đi làm về nhìn thấy vợ trong bộ quần áo nhăn nheo tay bưng chén cháo, chân loắn xoắn đuổi theo con để đút ăn trong hẻm nhỏ.
Anh cũng sợ nhất những tối nằm bên người vợ và nghe mùi mùi phở bò trên tóc cô ấy và niềm hãi hùng mà anh chôn dấu tận đáy lòng là ngay cả trong “chuyện ấy”, người phụ nữ của anh muôn đời vẫn e thẹn như nữ sinh.
Tôi chợt vỡ ra một lẽ rằng, ngay cả khi đã trở thành vợ, thành mẹ của rất nhiều đứa con, hạnh phúc vẫn rất cần sự vén khéo, tế nhị và dĩ nhiên không thể thiếu sự ngọt ngào, gợi cảm chỉ riêng có ở phụ nữ.
Trên đời này chẳng có gì là bất biến, không phải ai lập gia đình cũng hạnh phúc và ai ly hôn cũng bất hạnh.
Từ hôm nay, hỡi các chị em xinh đẹp!
Hãy làm mới những thói quen, tủ quần áo toàn màu đen thì cứ mua đôi giày màu đỏ, phòng ăn chưng hoa trắng, hãy đổi hoa vàng. Mọi
ngày ăn cơm nhà, hôm nay ăn cơm tiệm; đổi mới nhưng vẫn là chính mình, chủ động và quyết đoán.
Và hãy tạo ra những giới hạn của sự tha thứ. Nhớ, những gì đã đi qua, thì đều là quá khứ !
Nguồn :- Không nhớ của ai-